QUYỀN ĐƯỢC LÀ CHÍNH MÌNH. ĐÓ LÀ CÂU CHUYỆN CỦA NGÀNH GIÁO DỤC, KHÔNG PHẢI CỦA NGÀNH CÔNG AN
04.09.2024 04:23
NĐ: Chu Ngọc Quang Vinh học trường chuyên, đi thi Olympia đã về nhất các vòng thi tuần, tháng và quý với số điểm cao. Điều đó chứng tỏ em có khả năng trí tuệ. Em không còn là một đứa trẻ, mà là một thanh niên đang lớn, đang trưởng thành. Đọc câu em viết có thể thấy em biết cách diễn đạt tư duy của mình : “Cuối cấp 2 là tôi tiếp cận với văn hoá phương Tây cao trào nhất. Dần dần tôi phát hiện những gì mình được học ở trường bấy lâu nay không hoàn toàn là sự thật, chỉ biết lừa gạt dân nên tìm mọi cách để sau này được sống ở nước ngoài”.
QUYỀN ĐƯỢC LÀ CHÍNH MÌNH
Câu viết trên fb cá nhân của em học sinh Chu Ngọc Quang Vinh học sinh trường THPT chuyên Nguyễn Tất Thành (Yên Bái) là suy nghĩ của cá nhân em. Em có quyền và được quyền tự do nói ra ý nghĩ đó trong một xã hội dân chủ mà như Cụ Hồ đã nói “dân chủ là để làm sao cho dân được mở miệng ra". Chu Ngọc Quang Vinh không sai đạo đức, không phạm luật pháp khi nói ra điều mình nghĩ. Tại sao công an phải mời em lên làm việc ? Tại sao cả hệ thống chính trị ở Yên Bái phải vào cuộc như truy bức em ? Tại sao lại quy cho em là vô ơn bạc nghĩa với đất nước ? Ai cho phép mọi người cái quyền xúc phạm tự do cá nhân của một người như vậy, lại là người còn vị thành niên ?
Chu Ngọc Quang Vinh học trường chuyên, đi thi Olympia đã về nhất các vòng thi tuần, tháng và quý với số điểm cao. Điều đó chứng tỏ em có khả năng trí tuệ. Em không còn là một đứa trẻ, mà là một thanh niên đang lớn, đang trưởng thành. Đọc câu em viết có thể thấy em biết cách diễn đạt tư duy của mình : “Cuối cấp 2 là tôi tiếp cận với văn hoá phương Tây cao trào nhất. Dần dần tôi phát hiện những gì mình được học ở trường bấy lâu nay không hoàn toàn là sự thật, chỉ biết lừa gạt dân nên tìm mọi cách để sau này được sống ở nước ngoài”.
Suy nghĩ này của Chu Ngọc Quang Vinh là nhận thức ở lứa tuổi này của em, ở chặng đời này của em. Nhận thức là một quá trình. Với Chu Ngọc Quang Vinh có thể tin là quá trình nhận thức sẽ đưa đến cho em những suy nghĩ ngày càng sâu sắc, vững vàng hơn. Nhưng tại thời điểm hiện tại này, điều quan trọng là Chu Ngọc Quang Vinh đã thẳng thắn bộc lộ nhận thức của mình bây giờ và ở đây. Em nói vì em không nghĩ nói thật điều mình nghĩ sẽ bị rắc rối. Em nói vì em tin nói ra thế không bị tội gì trong một xã hội luôn nói là tự do dân chủ như xã hội ta. Chắc em không biết chuyện nhà thơ Phùng Quán đã bị khổ một đời chỉ vì mấy câu thơ rất thật: “Yêu ai cứ bảo là yêu/ Ghét ai cứ bảo là ghét / Dù ai ngon ngọt nuông chiều / Cũng không nói yêu thành ghét / Dù ai cầm dao doạ giết / Cũng không nói ghét thành yêu.” Mà nếu Chu Ngọc Quang Vinh có biết chuyện đó thì chắc em cũng nghĩ là cái thời quy kết, chụp mũ đã qua lâu rồi. Bây giờ vì câu nói chân thật đó mà Chu Ngọc Quang Vinh bị chấn chỉnh, uốn nắn, thậm chí bị xử lý này khác, thì người lớn và xã hội đã tước mất niềm tin của em và do đó đã chứng minh câu viết của em là đúng. Từ đó, các học sinh khác sẽ nhìn vào Chu Ngọc Quang Vinh mà rút ra bài học cho mình, sẽ sợ hãi, sẽ không dám nói thẳng, nói thật những điều mình nghĩ. Và như thế nhân cách người trẻ sẽ bị méo mó, và hậu quả là cả một xã hội sẽ phải sống trong một môi trường “không hoàn toàn là sự thật”, đúng như Chu Ngọc Quang Vinh đã viết. Nói đâu xa, một ông bộ trưởng, phó ban tuyên giáo trung ương (Trương Minh Tuấn), từng chủ biên cuốn sách về chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” về tư tưởng của cán bộ, đảng viên lại đã để chính mình bị mắc vào hai cái “tự” ấy đến phải vào tù, như thế phải hiểu sự thật là thế nào. Công cuộc “đốt lò” chống tham nhũng do cố TBT NPT phát động và tiến hành đã khiến cả xã hội phải bật ngửa khi chứng kiến hàng loạt quan chức cao cấp bị ngồi tù, bị mất chức, cho thấy “nói vậy mà không phải vậy”. Đến người lớn dày dạn trường đời còn không hiểu ra thế nào, không biết rồi ra sao, nói gì đến một em học sinh mới vào tuổi lớn.
Câu chuyện Chu Ngọc Quang Vinh làm tôi nhớ lại chuyện Trương Đình Anh hồi nào. Cựu CEO của tập đoàn FPT khi tuổi còn trẻ đã có những phát ngôn tự tin, thẳng thắn nhưng gây chấn động xã hội. Vào năm Chu Ngọc Quang Vinh ra đời thì Trương Đình Anh đã nổi tiếng với tuyên bố: “Ước mơ của tôi là trở thành tỷ phú năm 35 tuổi và trở thành Thủ tướng năm 40 tuổi". Hồi đó dư luận cũng cho là Trương Đình Anh kiêu căng, ngông cuồng, khinh mạn. Người hiểu thì thương cho khát vọng chính đáng của một người trẻ tuổi tài cao muốn phát triển đất nước nhưng ngây thơ về thực tế chính trị nước nhà. Kết cục thế nào thì ai cũng đã biết: Trương Đình Anh rút khỏi FPT và chuyển cả nhà sang Mỹ sống (2016) đến nay gần như không nghe tên tuổi. Chu Ngọc Quang Vinh không biết có nghe nói đến Trương Đình Anh không, nếu có chắc em đã lấy đó như một kinh nghiệm cho mình.
“NGƯỜI KHÔNG DÁM NÓI ĐIỀU MÌNH NGHĨ THÌ SẼ KHÔNG DÁM NGHĨ ĐIỀU MÌNH NÓI”. Đây là câu nói của một danh nhân nước ngoài tôi quên tên mà tôi đọc được trong một cuốn sách. Tôi rất thích câu này, tâm niệm nó, và cố thực hành nó. Hôm nay tôi tặng nó cho Chu Ngọc Quang Vinh, và các bạn trẻ như Chu Ngọc Quang Vinh, cùng lời chúc: hãy tự tin vào mình, hãy trưởng thành độc lập!
Và tôi cũng tặng câu đó cho những ai người lớn biết làm bạn đồng hành tư tưởng, tinh thần tự do với những người trẻ như Chu Ngọc Quang Vinh.
Hà Nội 4/9/2024
Phạm Xuân Nguyên
ĐÓ LÀ CÂU CHUYỆN CỦA NGÀNH GIÁO DỤC, KHÔNG PHẢI CỦA NGÀNH CÔNG AN
Trong giáo dục tiến bộ, việc khuyến tấn để học sinh nói thật suy nghĩ của mình là điều vô cùng hệ trọng, và nó được bảo vệ. Vì sao ?
Thứ nhất, đó là quyền con người, quyền công dân, thứ quyền thiêng liêng mà thế giới văn minh và cả hiến pháp của nước Việt Nam đều ghi nhận.
Thứ hai, điều đó có ý nghĩa và giá trị đặc biệt trong giáo dục cũng như trong quản trị xã hội. Nếu một học sinh nói ra suy nghĩ, nhìn nhận, đánh giá...của mình, và là nói đúng, thì điều đó đang giúp cho nhà giáo dục củng cố/ khẳng định được rằng cách thức của mình là đúng; nhưng điều em học sinh kia nói ra là sai, là méo mó, là nông cạn..., thì nhà giáo dục phải tự coi lại để tìm cho ra nguyên nhân, rằng nội dung, phương pháp giáo dục của mình đang không ổn ở đâu. Và phải tìm cách điều chỉnh. Đây chính là "bí quyết" để mọi thứ không ngừng được hoàn thiện, thay vì bị tha hóa.
Hãy hình dung, nếu học sinh không nói thật suy nghĩ của các em, cái gì cũng vâng dạ, cũng đồng ý, cũng “ok”, nhưng trong bụng thì chúng mù mờ hoặc nghĩ khác, thì đó không những là một tai họa tiềm tàng mà còn là một thiệt hại hiện tiền. Nhà giáo dục không thể biết được mình đang đúng hay đã sai, và cứ thế cắm cúi giảng bài, trong khi học sinh không thu nhận được gì hoặc âm thầm phản kháng.
Một chương trình giáo dục hay một chính sách xã hội được ban ra, giả sử nó đúng, nhưng lại khiến học sinh và người dân phản ứng, thì ít nhất chủ thể phải tự coi lại, xem khâu “truyền đạt” của mình đang có vấn đề ở chỗ nào. Nếu mọi người không hiểu, không tin, không đồng ý nhưng lại đồng loạt gật đầu, thì hậu quả sẽ thế nào? Chắc ai cũng hình dung được.
Cho nên, việc nói ra cái suy nghĩ thật của mình, giả sử suy nghĩ ấy là ấu trĩ đi chăng nữa, nó cũng vẫn là một món quà cho nhà quản lý, nhà giáo dục.
Câu chuyện về một phát ngôn của em học sinh lớp 12 đang ồn ào trên báo chí và mạng xã hội, là câu chuyện của ngành giáo dục, chứ không phải ngành công an.
Bạn sinh một đứa con ra, nuôi nấng, dạy dỗ hết lòng, nhưng nó vẫn có thể không yêu bạn hoặc không hợp với bạn. Điều đó rất phổ biến và không ngạc nhiên, dù đáng buồn và có thể khiến bạn đau lòng. Nhưng bạn không thể vì thế mà mời công an vào để “làm việc” với nó. Bạn chỉ có thể làm điều đó khi nó có những hành vi phạm pháp, ví dụ như bạo lực đối với cha mẹ. Còn sự yêu ghét, lòng tin tưởng hay những cảm xúc cá nhân, đó là tình cảm tự nhiên của con người. Không ai đi mời công an khi có một người không thích hoặc không tin mình cả. Trên hết, nếu muốn thể hiện bản lĩnh hoặc sự yêu thương thật lòng, bạn vẫn phải đi bằng con đường của giáo dục chân chính, còn không thì phải tôn trọng những xúc cảm tự nhiên ấy.
Bao dung và tôn trọng, đó là những phẩm chất của một xã hội văn minh. Chính nó mới nâng đỡ học sinh và con người nói chung, để họ yêu quý, tin tưởng, đền đáp..., bằng chính tình cảm chân thật của họ. Mọi sự cưỡng bách, nhất là cưỡng bách tình cảm và suy nghĩ của con người, đều sẽ để lại những di chứng và di hại lâu dài, không những cho cá nhân mà còn cho xã hội. Tôi nghĩ, lúc này, đây chính là một cơ hội quý để ngành giáo dục và cộng đồng thể hiện sự văn minh ấy của mình, thay vì chứng tỏ điều ngược lại.
Thái Hạo
SỰ KIỆN & BÌNH LUẬN:
Ai nói gì khác ý mình là mình “chụp mũ” người ta, cái đó lỗi thời, lạc hậu lắm rồi. Nó làm thụt lùi sự phát triển của đất nước - Chủ tịch nước Trương Tấn Sang tuyên bố.
[15.12.2012 18:43]
NĐ:“Bây giờ đừng có “chụp mũ” nhau, ví dụ người ta nói gì khác ý mình là mình “chụp mũ” người ta, cái đó lỗi thời, lạc hậu lắm rồi. Nó làm thụt lùi sự phát triển của đất nước”, Chủ tịch nước nói. Tuy nhiên, quan trọng là việc thực hiện lấy phiếu tín nhiệm thế nào cho thực chất, hiệu quả. “Coi chừng sẽ có tình trạng “chạy” phiếu, “vận động” phiếu. Nếu vận động mà được ông tốt phiếu nhiều, ông xấu phiếu ít thì tốt quá. Chỉ sợ là “vận động” theo kiểu móc ngoặc với nhau, được anh, được tôi thì hết sức lo lắng”, Chủ tịch nước bày tỏ.
XÃ HỘI GÌ ? CHỦ NGHĨA GÌ ? KHI GÁN GHÉP THÀNH “XÃ HỘI CHỦ NGHĨA” |
|
[02.09.2024 03:09] NĐ: THAY CHO LỜI KẾT Xã hội gì ? Chủ nghĩa gì ? Xã hội có nhiều loại xã hội. Chủ nghĩa có nhiều thứ chủ nghĩa, thế mà tùy tiện gán ghép thành XHCN hay CNXH. Quốc huy Việt Nam trước 1975 là : VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA. Sau năm 1975, cụ thể vào năm 1976 quốc huy Việt Nam lại đổi tên thật nực cười : CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM vì đã có sự gán ghép vô lối hai chữ "XÃ HỘI" với hai chữ "CHỦ NGHĨA" thành "XÃ HỘI CHỦ NGHĨA" từ thời Liên Xô chưa sụp đổ . Thiết nghĩ Quốc Hội Việt Nam nên gấp rút sữa đổi tên nước cho đúng để người dân trong nước và quốc tế khỏi ôm bụng phì cười mĩa mai về sự ngu sy gán ghép đó. |
NHẰM HÒA GIẢI DÂN TỘC, HƠN LÚC NÀO HẾT VIỆT NAM CẦN ĐỔI TÊN CÁC ĐƯỜNG PHỐ THÀNH TÊN CÁC LOÀI HOA |
|
[21.04.2024 02:38] NĐ: Hơn lúc nào hết, đã đến lúc Việt Nam cần đổi tên các đường phố, tuyến đường thành tên các loài hoa. Sự đổi mới tư duy Văn hóa gắn tên các loài hoa tại các con đường, tuyến phố ở Việt Nam sẽ làm cho toàn dân trong nước cũng như đồng bào Việt kiều và du khách nước ngoài luôn thoải mái, không đố kỵ, mặc cảm mà lại tạo ra sự gắn kết nhờ hòa giải dân tộc mà phong trào đoàn kết yêu thương tôn trọng nhau hơn, có nhiều vườn hoa đẹp hơn để con người tự hào mình được sống trong môi trường lành mạnh. Đặc biệt, thế hệ tương lai luôn tự hào là người dân Việt Nam có quốc hoa Hoa Sen xứng đáng với tầm vóc mọi thời đại. |
BẢNG CHIỀU CAO VÀ CÂN NẶNG CỦA TRẺ TỪ 0-18 TUỔI - CHUẨN WHO. NUÔI DƯỠNG THIẾU NHI CÓ ĐẠO ĐỨC TÌNH NGƯỜI GIA ĐÌNH TỐT LÀ VÌ CẢ MỘT TƯƠNG LAI DÂN TỘC |
|
[06.05.2022 02:51] NĐ: Hiện nay, bảng đo tiêu chuẩn chiều cao cân nặng của trẻ do WHO công bố là một trong những thông tin đáng tin cậy nhất dành cho bố mẹ trong quá trình chăm sóc và nuôi dạy con cái. Đặc biệt nhất là, trong khoảng thời gian vào 10 năm đầu đời, chiều cao và cân nặng của trẻ cần được quan sát và theo dõi một cách sát sao nhất. Theo nghiên cứu tâm lý cho biết, từ khi trẻ ra đời đến khi lên 3 tuổi là giai đoạn các con có "nhu cầu phụ thuộc" cha mẹ về mặt tình cảm vô cùng lớn. Người lớn luôn là tấm gương để trẻ noi theo về xưng hô cũng như việc làm để dạy trẻ "Phụ giúp" cha mẹ, ông bà bằng những cử chỉ nhỏ lau nhà, xếp chăn, vén màn. Đây cũng được xem là giai đoạn "nền" có vai trò kết nối tình cảm trực tiếp giữa cha mẹ và con cái. |
DỐI TRÁ & LỪA BỊP CỦA NỀN GIÁO DỤC VIỆT NAM SAU 1975 LÀ THẾ NÀY ĐÂY |
|
[30.04.2019 22:32] NĐ: "Sự thật không thể dấu diếm hay bẻ cong và sự dối trá lừa bịp sẽ phải trả giá cho tương lai. Nên nói rõ sự thật để thế hệ trẻ dễ dàng tha thứ, hơn là các nhóm lợi ích nhân danh ổn định chính trị cứ tiếp tục tiêu phí hàng trăm ngàn tỷ đồng tiền thuế của dân tiếp tục dối trá lừa bịp mọi người để rồi khi sự thật được phơi bày sau một cái nhấp "chuột" trên Internet của thời đại công nghệ tin học, thì mất niềm tin là mất tất cả. Chính sự sai lầm mà biết xin lỗi mới khôi phục niềm tin, không phải khôi phục niềm tin từ sự tiếp tục tuyên truyền dối trá lừa bịp." - Nguyễn Quốc Minh |
HỌC THUYẾT Ý THỨC HỆ TÀU CỘNG CỦA BỘ TRƯỞNG BỘ 4 T TRONG VỤ THAM NHŨNG AVG |
|
[13.07.2018 04:07] NĐ: "Học thuyết ý thức hệ Tàu Cộng của ông Bộ trưởng Bộ 4 T Trương Minh Tuấn" được xuất bản bán chạy như ...xúc xích lợn chết thối, thì đến ngày 12-7-2018, Nguyễn Bắc Son, nguyên Uỷ viên T.Ư Đảng, nguyên Bí thư Ban cán sự đảng, nguyên Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông nhiệm kỳ 2011 - 2016, đã nghỉ hưu và TS Trương Minh Tuấn, Uỷ viên T.Ư Đảng, Bí thư Ban cán sự đảng, Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông, Uỷ viên Ban Chấp hành Đảng bộ Khối các cơ quan T.Ư nhiệm kỳ 2015 - 2020 đã bị kỷ luật về nội bộ của Đảng Cộng Sản Việt Nam liên quan đến vụ tham nhũng Mobifone mua 95% vốn AVG của nhóm lợi ích chiếm đoạn hàng ngàn tỷ đồng nhà nước để chia nhau, chờ ngày hầu tòa. Cựu Bộ trưởng Trương Minh Tuấn lãnh án 14 năm tù giam. |
CƯƠNG LĨNH ĐẢNG CỘNG HÒA MỸ CHỨA ĐỰNG MẦM MỐNG CHO SỰ SỤP ĐỔ CỦA CHÍNH NÓ |
|
[25.07.2024 02:23] NĐ: Một tên bạo chúa nổi lên trong một hệ thống mà ông ta phá vỡ. Rất lâu trước khi ông bị ám sát hụt, Donald Trump đã biến Đảng Cộng hòa thành một đảng sùng bái cá nhân. Thông qua việc tham gia tranh cử dù đang là một tội phạm bị kết án, ông đã phá hủy mọi kỳ vọng về bất kỳ nền pháp quyền nào. Ông cũng thách thức nguyên tắc kế vị ở Mỹ bằng cách khuyến khích đám đông tấn công Điện Capitol vào ngày 06/01/2021. Ông tuyên bố mình là người chiến thắng trong tất cả các cuộc bầu cử, bất kể kết quả phiếu bầu ra sao, và thậm chí còn tuyên bố mình nên được phép giữ chức tổng thống vô thời hạn. Ứng viên phó tổng thống của ông, JD Vance, cũng tán thành việc ông thách thức kết quả kiểm phiếu, cả trong quá khứ và hiện tại. Trump còn hứa hẹn về trục xuất hàng loạt, trại tạm giam, và tòa án quân sự, vốn là những hành động sẽ thay đổi hình thức chế độ ở Mỹ. |
NHỮNG KẺ “ĐẦU TRỌC GIẢ SƯ” ??? |
|
[15.06.2024 07:48] NĐ: Kẻ “ĐẦU TRỌC GIẢ SƯ” kia tên thật là Lê Anh Tú, sinh 1981, quê ở Kỳ Anh Hà Tĩnh. Đã đi bộ đội 3 năm. Gia đình lập nghiệp ở Dac Lac, nhà 2 tầng, nội thất sang trọng. Bố mẹ già, ở nhà theo giỏi Lê Anh Tú qua màn hình rộng TV trên danh tính “Sư Thích Minh Tuệ”. Đầu trọc giả sư Lê Anh Tú đi đâu, làm gì, sống lập dị ra sao là quyền của kẻ 43 tuổi đời kia, nếu vi hiến sẽ bị các ngành chức năng xử lý. Điều đáng trách và lên án là đám dân ngu muội hiếu kỳ như ruồi nhặng lũ lượt bám theo cung phụng, vái lạy trao thức ăn, trao tiền và kéo theo từng đoàn đầu trọc giả sư khư khư ôm nồi cơm điện đi ăn xin… |
RÙNG MÌNH VỀ SỰ THẬT THỰC PHẨM ĐỘC HẠI...XUỐNG HỐ CẢ NÚT
NĐ: NĐ: "Biết bảo vệ sức khoẻ, tài chính cho mình và người thân là anh hùng của thời đại mới"- Nguyễn Quốc Minh - Doanh nhân Ngày Đêm. Vâng ! Rau hai luống, lợn hai chuồng, với bản chất "Dối trá & lừa bịp" vừa đá bóng vừa thổi còi, nói một đằng làm một nẻo của thể chế độc đảng toàn trị mà các Nhóm lợi ích chạy chức chạy quyền, chạy điểm, chạy bằng cấp, chạy PGS-TS, GS-TS, chạy quy hoạch, chạy ban lễ tang, chạy lăng mộ bởi quan chức tham nhũng tràn lan ngày càng tinh vi trong guồng máy tham nhũng được tung hê gán ghép đầy ngu sy từ hai chữ "XÃ HỘI" với hai chữ "CHỦ NGHĨA" thành "XÃ HỘI CHỦ NGHĨA" quay theo thời Liên Xô chưa sụp đổ 1991, đã và đang làm cho đạo đức xã hội Việt Nam nói chung, đạo đức nghề nghiệp nói riêng bị băng hoại khủng khiếp trên miệng vực "Xuống hố cả nút". |
CẦN KHUYẾN KHÍCH Ý KIẾN PHẢN BIỆN -Tuyên bố của Nhà thơ,Nhạc sỹ Nguyễn Trọng Tạo |
|
[06.12.2017 17:36] NĐ:"Tôi nghĩ rằng nhiều khi cũng phải có những tiếng nói phản biện và tiếng nói phản biện không phải là để lật đổ nhà nước. Mà đấy là những tiếng nói để một đất nước phải suy nghĩ. Phải suy nghĩ để có những thay đổi để nó tốt hơn thôi. Tôi cho rằng mục đích của những bài phản biện hầu hết là để làm sao cho đất nước tốt hơn. Có thể nó không hợp với nhà cầm quyền thì họ có thể bắt người này người kia và nếu như thế thì có thể bắt rất nhiều người. Một đất nước mạnh thì không nên bắt những người có ý kiến khác" - Nhà thơ, Nhạc sỹ Nguyễn Trọng Tạo.
|
KHI QUAN CHỨC LEO GHẾ ĐỂ THAM NHŨNG ??? |
|
[23.06.2024 10:25] NĐ: THAY CHO LỜI KẾT Xã hội gì ? Chủ nghĩa gì ? Xã hội có nhiều loại xã hội. Chủ nghĩa có nhiều thứ chủ nghĩa, thế mà tùy tiện gán ghép thành XHCN hay CNXH. Quốc huy Việt Nam trước 1975 là : VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA. Sau năm 1975, cụ thể vào năm 1976 quốc huy Việt Nam lại đổi tên thật nực cười : CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM vì đã có sự gán ghép vô lối hai chữ "XÃ HỘI" với hai chữ "CHỦ NGHĨA" thành "XÃ HỘI CHỦ NGHĨA" từ thời Liên Xô chưa sụp đổ . Thiết nghĩ Quốc Hội Việt Nam nên gấp rút sữa đổi tên nước cho đúng để người dân trong nước và quốc tế khỏi ôm bụng phì cười mĩa mai về sự ngu sy gán ghép đó. |
TRÊN ĐỈNH OLYMPIA KHÔNG CÓ ĐẢNG
Bình luận của blogger Nguyễn Nhơn *
“Cuối cấp 2 là lúc tôi tiếp cận với văn hóa phương Tây một cách cao trào nhất. Dần dần tôi phát hiện ra những gì mình được học ở trường bấy lâu nay không hoàn toàn là sự thật. Tôi coi Đảng như một thế lực xấu chỉ biết lừa gạt dân và tôi tìm mọi cách để sau này được sống ở nước ngoài. (…) Tôi sẽ kệ Đảng và tập trung vào tôi (…) Chắc là tôi sẽ không bao giờ nhìn Đảng một cách tích cực được nữa, dù tôi đã từng cố để ít nhất là “kệ” Đảng”.
Trong bầu không khí vui tươi phấn khởi toàn Đảng toàn quân toàn dân chào mừng Quốc khánh hôm nọ, lại có một cơn bão trong cốc nước, khuấy lên chính vì chiếc status trên trang mạng Facebook có nội dung như trên. Nó xuất hiện trên trang cá nhân của Chu Ngọc Quang Vinh, học sinh lớp 12 Anh trường Phổ thông trung học chuyên Nguyễn Tất Thành (tỉnh Yên Bái).
Chu Ngọc Quang Vinh từng là quán quân vòng thi tuần và tháng của cuộc thi kiến thức nổi tiếng ở Việt Nam mang tên Đường lên đỉnh Olympia.
Tìm đường lên đỉnh Olympia vì “lợi ích viển vông”
Phần thưởng dành cho quán quân cuộc thi năm của Đường lên đỉnh Olympia là học bổng toàn phần tại một trường Đại học ở Úc. Hai giải nhì và ba cũng được trao học bổng du học Úc với tỷ lệ thấp hơn.
Tính đến năm 2023, sau 23 năm tổ chức cuộc thi, chỉ có ba quán quân trở về Việt Nam làm việc sau thời gian học ở Úc.
Chính vì thế, sau mỗi cuộc thi, trên mạng lại có những câu bình luận hài hước kiểu “Chúc mừng nước Úc”. Chúc mừng nước Úc đã thu hút được thêm một (hay vài) người trẻ tuổi thông minh và có ý chí (đã chọn cách ở lại nước Úc để góp phần xây dựng một nước Úc giàu và đẹp).
Vì thế, cái ý “tôi tìm mọi cách để sau này có thể được sống ở nước ngoài” của Chu Ngọc Quang Vinh được một số người đọc gắn với thành tích thi Olympia của cậu, cho rằng Vinh cố gắng thi đạt giải cao nhiều cuộc thi kiến thức để có thể giành được một học bổng đi học-và ở lại định cư (nhấn mạnh) ở nước ngoài.
Thế là có rất nhiều người và báo chí chính thống của Nhà nước lên án em là có tư tưởng ích kỷ lệch lạc, vô ơn với đất nước, chỉ quan tâm đến bản thân, đến “lợi ích viển vông ở các nước phương Tây xa xôi”…
Ngay sau đó, Vinh được Công an mời lên làm việc để uốn nắn lại tư tưởng và nhận thức, đi kèm có mẹ và cô giáo chủ nhiệm.
Sự việc rần rần đến gây kinh ngạc.
Thế nhưng, cảm xúc của Chu Ngọc Quang Vinh không phải chuyện mới mẻ hay lạ lẫm, hiếm hoi gì. Thậm chí ngược lại, nó là hiện tượng phổ biến từ lâu, đến nỗi khối đảng đoàn phải dành riêng cho nó một… thuật ngữ.
“Nhạt Đảng, khô Đoàn”
Trong các văn kiện chính thức, có lẽ “Nhạt Đảng, khô Đoàn” được nhắc đến lần đầu tiên tại Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ 11 vào năm 2017, với phát biểu cảnh tỉnh của cố Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Tiến sĩ Phạm Thu Thủy (Học viện Thanh thiếu niên Việt Nam) giải nghĩa “nhạt Đảng, khô Đoàn” là những người bàng quan với các vấn đề chính trị, không coi đó là những điều có liên quan và ảnh hưởng đến bản thân và gia đình mình, thiếu niềm tin vào Đoàn (và Đảng), coi vật chất trên hết, thoái thác nghĩa vụ công dân.
Thế nhưng, vị tiến sĩ chuyên nghiên cứu thanh thiếu niên Việt Nam nói trên đã có đánh giá hết sức phiến diện, đánh tráo khái niệm và cố tình làm lơ nguyên nhân căn bản của tình trạng “khô, nhạt”. Bà quy kết rằng cuộc sống hiện đại của thế hệ trẻ sung sướng hơn, dẫn đến ngày càng có nhu cầu hưởng thụ cuộc sống nhiều hơn, từ đó đẩy họ vào guồng quay công việc, không còn thời gian và không gian với đời sống chung quanh, khép mình, vị kỷ hơn, không còn động lực nuôi dưỡng những lý tưởng cao đẹp với cộng đồng, đất nước.
Đây là sự tráo trở và đổ lỗi cực kỳ xấu xa.
Bất cứ ai biết đọc chữ cũng biết trên đất nước Việt Nam này có hàng trăm ngàn hội nhóm, tổ chức tự phát của thanh niên tự nguyện đi làm các công việc giúp ích cộng đồng. Họ đi dạy chữ cho trẻ em nghèo và người lớn thất học, đi bắt cướp, đi hút đinh mà bọn thợ sửa xe bất nhân rải ra đường nhằm đâm thủng bánh xe người qua lại, đi vá đường, lên núi chiếu phim cho đồng bào dân tộc thiểu số, dạy bơi cho trẻ em, xây nhà xây cầu ở vùng sâu vùng xa, vớt sạch rác trên hàng ngàn con kênh thối, chăm sóc người già, người khuyết tật, neo đơn, thăm người bệnh phong già yếu trong các trại, trồng cây xanh, quyên sữa cho trẻ em, đem gạo và quần áo lên những vùng miền núi xa xôi hẻo lánh, nấu ăn tặng bệnh nhân nghèo… Không thể thống kê nổi vì những tổ chức này có thể sinh ra và hoạt động hăng say bất kỳ lúc nào, nhưng họ chẳng đăng ký gì với nhà nước cả.
Chỉ cần search rất đơn giản trên mạng xã hội cũng sẽ thấy một thiên hà những đội nhóm từ thiện khắp mọi miền cả nước.
Đó mà là vị kỷ, ham hưởng thụ, là không có lý tưởng cao đẹp với cộng đồng, với đất nước ư?
Đó mà là coi vật chất trên hết, thoái thác nghĩa vụ công dân, chưa nhận thức được giá trị của cộng đồng ư?
Tiến sĩ Phạm Thu Thủy nên lấy nước muối rửa mắt trước khi nhận định về họ.
Sự thật chính là đây: đa số thanh niên không quan tâm đến Đảng, đến Đoàn là vì bản chất hoạt động của chính các tổ chức đó.
Việc trở thành Đảng viên có mối quan hệ sâu sắc và kỳ dị với vấn nạn tham nhũng.
Theo quy trình tổ chức cán bộ, muốn trở thành cán bộ lãnh đạo, quản lý, điều kiện bắt buộc phải là đảng viên.
Quá trình này khá thú vị: tổ chức đảng ở cơ quan/đơn vị/tổ chức sẽ theo dõi “quần chúng”, xem xem có những ai nổi bật về chuyên môn và đạo đức (theo lý thuyết), có lý tưởng (biết “cảm ơn Đảng của chúng ta, Đảng làm ra ánh sáng”), gia cảnh tốt, không có người mang nợ máu với Đảng (con cái, cháu chắt sĩ quan chế độ Cộng hòa.v.v). Họ tiếp cận, tập trung chú ý vào người đó, đề cập việc vào Đảng. Thường ai cũng đồng ý cả, vì vào Đảng thì cơ hội thăng tiến cao hơn rất nhiều. Chi bộ Đảng là tổ chức lãnh đạo cơ quan/đơn vị, nên tham gia vào đó cũng gần như bắt đầu được hưởng một thứ đặc quyền.
Bên cạnh đó, mỗi chi bộ đều được giao chỉ tiêu kết nạp đảng viên mới mỗi năm. Nó là một tiêu chí xét thi đua nên có những khi dù có vơ bèo vạt tép thì họ cũng phải kết nạp đảng viên mới.
Nhưng, mặc dù Đảng luôn hô hào đảng viên phải gương mẫu đạo đức trên mọi lĩnh vực, cơ mà chất lượng đảng viên lại là một đại lượng rất mơ hồ.
Đảng viên làm lãnh đạo trong bộ máy nhà nước, có quyền ký duyệt những dự án đem lại lợi nhuận cho người khác nhưng bản thân lại được hưởng mức lương rất thấp. Vì thế, dù là ai thì lâu dần cũng sẽ đi đến kết luận: chia sẻ lợi ích trong những việc này là hợp pháp, hợp đạo lý. Và thế là bắt đầu quá trình (trăm người như một) tham nhũng, ăn hối lộ, vòi vĩnh, ra điều kiện, bung dù che ô cùng rỉa rói túi tiền doanh nghiệp, người dân.
Những người trong sạch thì trước sau cũng chủ động hoặc bị đánh văng khỏi bộ máy.
Vì đó là… em
Đây là những con số chính thức:
Năm 2023, cấp ủy, ủy ban kiểm tra các cấp đã thi hành kỷ luật 606 tổ chức đảng, hơn 24.000 đảng viên (tăng 12% về số đảng viên bị kỷ luật so với năm 2022). Trong đó, thi hành kỷ luật 459 đảng viên do tham nhũng, gần 9.000 đảng viên do suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, vi phạm những điều đảng viên không được làm.
19 cán bộ diện Bộ Chính trị, Ban Bí thư quản lý bị kỷ luật, trong đó, lần đầu tiên 6 cán bộ bị xử lý kỷ luật do vi phạm trong kê khai tài sản, thu nhập.
Tính chung từ đầu nhiệm kỳ Đại hội XIII đến nay, đã kỷ luật 105 cán bộ diện Trung ương quản lý, trong đó có 22 ủy viên, nguyên ủy viên Trung ương Đảng. Trong năm 2023, cho thôi giữ chức vụ, nghỉ công tác, bố trí công tác khác đối với chín cán bộ diện Trung ương quản lý. Các địa phương cho từ chức, miễn nhiệm, bố trí công tác khác hơn 360 trường hợp sau khi bị kỷ luật, trong đó có 92 cán bộ thuộc diện tỉnh ủy, thành ủy quản lý.
Điều tra nhiều vụ án tham nhũng, tiêu cực đặc biệt nghiêm trọng, phức tạp, cả trong lẫn ngoài nhà nước, cả trong lĩnh vực chuyên môn sâu, hoạt động khép kín, vụ việc tồn đọng, kéo dài.
Điển hình là vụ Vạn Thịnh Phát, Ngân hàng SCB; vụ đăng kiểm; Công ty AIC; Công ty Việt Á; Tập đoàn FLC; Tập đoàn Tân Hoàng Minh; vụ án xảy ra tại Bộ Công thương, Tập đoàn Điện lực Việt Nam…
Cũng trong năm 2023, phát hiện, xử lý hơn 270 trường hợp cán bộ, đảng viên trong các cơ quan có chức năng phòng chống tham nhũng, tiêu cực nhưng lại tham nhũng, tiêu cực, trong đó xử lý hình sự gần 140 trường hợp (trích báo Thanh tra).
Tham nhũng từ trên xuống dưới, phổ biến, nghiêm trọng và công khai trắng trợn đến nỗi nói đến nhà nước, đảng viên, cán bộ lãnh đạo, người dân chẳng còn một chút lòng tin nào nữa.
Thế rồi cái cách Đảng xử lý những đảng viên biến chất của mình cũng rất trịch thượng. Đảng khai trừ chúng, trả chúng về với … nhân dân.
Sao lạ vậy ?
Khi họ là tinh hoa, là hạt giống tốt thì Đảng chọn lấy, Đảng kết nạp. Vào Đảng rồi, tinh hoa thành tinh ma, hạt giống tốt thành hạt giống thối nát. Thì đấy chính là lỗi của Đảng. Đảng phải giữ thật chặt bọn chúng lại mà giáo dục, răn đe, trừng phạt, cảm hóa…v.v chứ sao lại phủi tay trả về quần chúng nhanh thế? Hóa ra quần chúng là cái sọt rác của Đảng sao ?
Đảng như vậy, đảng viên như vậy, bảo thanh niên không nhạt nhẽo với Đảng khó lắm thay.
Những ai mặn mà chỉ có thể thuộc một trong hai loại: thứ nhất là ngây thơ trong sáng, tấm chiếu chưa trải, vẫn còn tin tưởng vào những khẩu hiệu vang dội. Thứ hai, chính là loại toan tính, mưu đồ, muốn leo cao để ăn nhiều.
Không có loại nào khác.
Thế còn “khô Đoàn” ?
Quy trình trở thành Đoàn viên cũng hệt như trở thành Đảng viên, nhưng ở độ tuổi thanh thiếu niên. Trong trường học từ phổ thông đến đại học,
Trên báo chí quốc doanh, khi có các sự kiện gắn với thanh niên thì đoàn viên lại được ca ngợi. Đến nỗi nó trở thành một cụm từ đặc tả, cứ “màu áo xanh” thì biết ngay sẽ gắn với “tình nguyện”. Xã hội được một lần yêu thương, thán phục sức trẻ, sự cống hiến hy sinh không toan tính cho xã hội v.v
Nhưng sự yêu thương thán phục đó chắc sẽ giảm khá nhiều khi họ biết rằng cán bộ Đoàn, Hội (Hội liên hiệp thanh niên) được hưởng rất nhiều ưu đãi và đặc quyền.
Cụ thể, họ được giảm thời gian làm việc chuyên môn để dành cho công tác Đoàn, Hội. Được hưởng trợ cấp ngang với một khoa trong Đại học hay phòng trong cơ quan, đơn vị. Được ưu tiên cộng điểm đánh giá năng lực, ưu tiên xét cấp học bổng, ưu tiên xem xét tuyển dụng khi thi tuyển công chức, ưu tiên giới thiệu việc làm, hỗ trợ điều kiện làm việc và học tập.
Và đây mới là điểm hấp dẫn nhất: được quy hoạch vào các chức danh lãnh đạo của nhà trường; khi hết tuổi Đoàn thì được kết nạp Đảng và luân chuyển sang giữ các chức vụ tương đương trong bộ máy chính quyền.
Trở thành đảng viên lãnh đạo rồi thì… xin xem lại phần 1.
Năm 2020, báo Giao thông thực hiện một sơ kết rất hay: họ thống kê xem có bao nhiêu bí thư tỉnh ủy xuất thân là cán bộ Đoàn. Con số là 16 bí thư tỉnh ủy các tỉnh thành đương nhiệm từng là bí thư Đoàn các cấp, trong tổng số 63 bí thư thành ủy/tỉnh ủy cả nước. Rất đáng kể!
Con đường ngoằn ngoèo để trở thành lãnh đạo này rất hấp dẫn, vì nó không đề cao chuyên môn, không bắt buộc người ta phải xuất sắc nổi bật về trí tuệ và đạo đức.
Thế nhưng, tuyệt đại đa số đoàn viên chân trắng thì chỉ có nghĩa vụ và trách nhiệm. Công chức nhà nước nếu là đoàn viên thì ngoài thời gian làm việc chuyên môn còn phải “hăng hái, nhiệt tình” tham gia các công tác đoàn tại địa phương và cơ quan như đi móc cống, hốt rác “ngày chủ nhật xanh”, đi trại hè với thiếu nhi địa phương, đi thăm nom bà mẹ Việt Nam anh hùng… Trong khi họ chỉ muốn dành thời gian ngoài giờ để nghỉ ngơi hoặc làm thêm kiếm tiền bù đắp đồng lương.
Thế thì bảo họ “ướt Đoàn” bằng cách nào ?
Thanh thiếu niên bây giờ không quan tâm đến Đảng, đến Đoàn. Trên đỉnh Olympia từ trước tới giờ không có Đảng. Đó là sự thật, chính những người lãnh đạo Đảng, Đoàn hiểu rõ điều đó hơn ai hết.
Nhưng khi sự thật đó được nói công khai qua miệng một thanh niên 17 tuổi, là một hạt giống tốt (quán quân cuộc thi Olympia tháng) thì nó trở nên đáng lo ngại. Lo ngại tư tưởng đó sẽ đánh thức và lan tỏa vào các thanh thiếu niên khác.
Có thế thôi !
14-09-2024
Nguyễn Nhơn *
* Nguyễn Nhơn là nhà báo Việt Nam hiện đang sống ở Thái Lan. Nhà báo Nguyễn Nhơn quan tâm đến tình hình đất nước và viết nhiều bài về các vấn đề chính trị và xã hội trong nước.
|
Nguyễn Quốc Minh |