Vụ việc đáng xấu hổ này của giới nghiên cứu giảng dạy
tưởng chừng đã kết thúc sau khi PGS-TS Phan Thị Cúc bị sốc phải vào điều
trị bệnh ở BV Thống Nhất và sau đó phải chịu kỷ luật của trường. Nhưng
mới đây trên mạng đã trưng ra bằng chứng cho thấy giáo trình Tài
chính quốc tế của GS-TS Trần Ngọc Thơ và cộng sự là PGS-TS Nguyễn
Ngọc Định đã “luộc” lại gần như nguyên vẹn giáo trình International
Financial Managenment của GS Jeff Madura của ĐH Florida Atlantic,
Mỹ.
Trở lại vụ “luộc” giáo trình của PGS-TS Phan Thị Cúc,
khi đó GS-TS Trần Ngọc Thơ đã viết một bài báo có tựa đề “Tham nhũng
học thuật” mà giới nghiên cứu cho là “tuyên ngôn” chính thức của ông về
vụ việc này. Trong đó GS Thơ với tư cách là “người bị hại”, đã lên tiếng
chỉ trích gay gắt hành vi “luộc” giáo trình của nhóm tác giả Phan Thị
Cúc.
Trong bài viết này, GS Thơ còn chỉ ra những nguyên nhân làm nảy sinh tệ
nạn “đạo văn”, “luộc” sách rất… chính xác! Ông nêu đích danh “chiến
lược phát triển và phổ cập giáo dục ĐH đang bộc lộ những bất cập nghiêm
trọng” đã góp phần làm cho chất lượng giáo dục ĐH đi xuống”. Sau bài
viết này, nhiều bạn đọc đã chia sẻ cùng với GS-TS Trần Ngọc Thơ. Nhưng
ngay lập tức có “cú đá hậu” trên mạng, làm GS-TS Trần Ngọc Thơ có thể bị
nockout, thậm chí có thể bị sốc mạnh hơn chuyện PGS-TS Phan Thị Cúc và
nhóm cộng sự “luộc” giáo trình của chính GS-TS Trần Ngọc Thơ!
|
Hai cuốn sách "sinh đôi" chỉ khác
phần tên tác giả. |
Báo chí cũng bất ngờ trước sự việc này, dù trước đó cũng đã đặt ra nghi
vấn “ai luộc của ai” trong scandal này. Sau “cú đá hậu” đó, GS-TS Trần
Ngọc Thơ đã trả lời báo chí rất hạn chế. Điều làm cho công luận ngạc
nhiên là GS-TS Trần Ngọc Thơ đã trả lời rất “ngây thơ”, thiếu minh bạch
và không ngay thẳng, với tư cách là một vị GS-TS đáng kính! Nhiều nhà
báo giáo dục “săn” GS-TS Trần Ngọc Thơ để muốn làm rõ trắng đen nhưng
rất tiếc không thể hoặc rất khó tiếp xúc. Theo thông tin chúng tôi có
được, đến chiều 7/5, ĐH Kinh tế TP HCM đã yêu cầu GS - TS Trần Ngọc Thơ
và PGS - TS Nguyễn Ngọc Định phải làm giải trình về việc “luộc” giáo
trình của GS Jeff Madura.
Việc GS-TS Trần Ngọc Thơ và cộng sự bị tố cáo ngược
là “luộc” gần như nguyên xi giáo trình của GS Jeff Madura, tức là dịch
lại mà không để nguồn, biến công trình của người khác thành của mình rõ
ràng là hành vi “đạo văn”, không thể nói khác. GS Nguyễn Văn Tuấn (Viện
Garvan - Australia) cho rằng hành vi như vậy là “đạo dịch”, có nghĩa là
khi tác giả dịch ấn phẩm viết bằng một ngôn ngữ khác, của tác giả khác
mà không ghi nguồn và xem như là tác phẩm của mình, là “đạo dịch”; về
bản chất là “đạo văn”. Cũng theo GS Nguyễn Văn Tuấn, “nếu đạo văn là
hành vi gian lận học thuật rất nghiêm trọng thì “đạo dịch” cũng là một
hành động không thể chấp nhận được trong hoạt động khoa học. “Đạo văn”
làm giảm uy tín của khoa học, làm tổn hại đến sự liêm chính và sự khách
quan của khoa học. “Đạo dịch” có tác hại lớn hơn “đạo văn” bởi nó làm
ảnh hưởng đến uy tín nền học thuật của một quốc gia”.
Một khi công luận đã lên tiếng, scandal “đạo dịch”
này phải được làm sáng tỏ. Trách nhiệm này của ĐH Kinh tế TP HCM, của cả
Bộ GD-ĐT và trên hết là chính GS-TS Trần Ngọc Thơ. Scandal của scandal
này cũng đặt ra một vấn đề khác trong việc thẩm định các giáo trình ở
các ĐH của chúng ta, khi mà dư luận nghi ngờ còn nhiều giáo trình khác
cũng “chôm” của nước ngoài, dịch lại nguyên xi hoặc xào nấu tài tình,
chêm vào vài ba ví dụ “có tính chất VN”, để cuối cùng biến “tác phẩm” ấy
thành của mình. “Tham nhũng học thuật”, như chính GS-TS Trần Ngọc Thơ
đã sử dụng cụm từ này, trong trường hợp này sao mà nhức nhối đến vậy?