Hiểm họa khôn lường khi rừng đầu nguồn đã cho người nước ngoài thuê dài hạn 50 năm, đặc biệt là cho Trung Quốc thuê tại các vùng xung yếu biên giới ?
10.02.2010 17:36
Chủ nghĩa bành trướng Trung Quốc đang âm mưu thôn tính dần Việt Nam bằng "diễn biến hòa bình". Hoàng Sa của Việt Nam đã bị Trung Quốc xâm chiếm trái phép 1974. Tiếp đó và cho đến nay, Trung Quốc đang lấn dần Trường Sa và biển đông của Việt Nam. Ngư dân Việt đánh bắt hải sản trên vùng biển Việt Nam, bị quân lính Trung Quốc bắt bớ, trấn lột. Nóc nhà Đông Dương - Tây Nguyên của Việt Nam đang bị Trung Quốc tàn phá môi trường qua vụ khai thác Bauxite đã được Đại tướng Võ Nguyên Giáp trong 6 tháng liền gửi 3 thư lên các cấp lãnh đạo Việt nam và hàng triệu chữ ký của các nhà trí thức, bác học trong và ngoài nước kịch liệt phản đối. Và nay, qua bài viết của Trung tướng Đồng Sỹ Nguyên và thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh về rừng đầu nguồn bị .....>>>
Trung tướng Đồng
Sĩ Nguyên vốn là người có 7 năm phụ trách Chương trình 327 mà
mục tiêu là phủ xanh đồi núi trọc, bảo vệ rừng, và môi trường sinh thái;
còn Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh nguyên Đại sứ Việt
Nam tại Trung Quốc (1974-1989). Hai nhà cách mạng lão thành gửi cho
Bauxite Việt Nam bài viết sau đây, nêu rõ hiểm họa của việc chúng ta cho
Trung Quốc, Đài Loan và Hồng Kông thuê trong thời hạn 50 năm hơn 264
nghìn ha rừng đầu nguồn; 87% ở các tỉnh xung yếu biên giới.
VỀ VIỆC CÁC TỈNH CHO NƯỚC NGOÀI THUÊ RỪNG ĐẦU NGUỒN Ở VIỆT NAM
Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên
và Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh
Theo chỉ thị của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Bộ trưởng Bộ Nông
nghiệp và Phát triển nông thôn Cao Đức Phát đã cử đoàn cán bộ liên ngành
trực tiếp kiểm tra hai tỉnh Lạng Sơn và Quảng Ninh, đồng thời tổng hợp
báo cáo 8 tỉnh Cao Bằng, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon Tum
và Bình Dương. Kết quả cho thấy 10 tỉnh [các tác giả chỉ liệt kê 9
tỉnh, tức sót một tỉnh – người biên tập] đã cho 10 doanh nghiệp nước
ngoài thuê đất rừng đầu nguồn dài hạn (50 năm) trồng rừng nguyên liệu
với tổng diện tích 305,3534 nghìn ha, trong đó Hồng Kông, Đài Loan,
Trung Quốc chiếm trên 264 nghìn ha; 87% ở các tỉnh xung yếu biên giới.
Đây là một hiểm họa cực lớn liên quan đến an ninh nhiều mặt của
quốc gia. Hám lợi nhất thời, vạn đại đổ vào đầu cháu chắt. Mất của cải
còn làm lại được, còn mất đất là mất hẳn. Cho Hồng Kông, Đài Loan, Trung
Quốc khai thác rừng đầu nguồn là tiềm ẩn đầy hiểm họa. Họ đã thuê được
thì họ có quyền chặt phá vô tội vạ. Rừng đầu nguồn bị chặt phá thì hồ
thuỷ lợi sẽ không còn nguồn nước, các nhà máy thuỷ điện sẽ thiếu nước
không còn tác dụng, lũ lụt, lũ quét sẽ rất khủng khiếp. Năm qua nhiều
tỉnh miền Trung đã hứng chịu đủ, chẳng phải là lời cảnh báo nghiêm khắc
hay sao?
Các tỉnh bán rừng là tự sát và làm hại cho đất nước. Còn các nước
mua rừng của ta là cố tình phá hoại nước ta và gieo tai họa cho nhân
dân ta một cách thâm độc và tàn bạo. Nếu chúng ta không có biện pháp
hữu hiệu, họ có thể đưa người của họ vào khai phá, trồng trọt, làm nhà
cửa trong 50 năm, sinh con đẻ cái, sẽ thành những “làng Đài Loan”, “làng
Hồng Kông”, “làng Trung Quốc”. Thế là vô tình chúng ta mất đi một phần
lãnh thổ và còn nguy hiểm cho quốc phòng.
Chúng tôi đồng ý với 5 đề nghị của Bộ Nông nghiệp và Phát triển
nông thôn. Xin nói rõ 2 đề nghị đầu:
1. Đối với một số tỉnh đã lỡ ký với doanh nghiệp
nước ngoài, đặc biệt các tỉnh thuộc vùng xung yếu biên giới, cần tìm
cách thuyết phục họ khoán cho đồng bào tại chỗ trồng. Những tỉnh chưa ký
thì đình chỉ ngay; thay vào đó, huy động các doanh nghiệp trong nước
đầu tư, kết hợp sử dụng một phần vốn Dự án trồng mới 5 triệu ha rừng để
thực hiện. Thực tế đất rừng đã giao cho đồng bào sử dụng gần hết. Nếu ký
cho nước ngoài thuê sẽ đụng đến môi trường, đụng đến quyền lợi đồng
bào, nhất là đồng bào miền núi, đang thiếu đất, sẽ nảy sinh nhiều vấn đề
rất phức tạp.
2. Các tỉnh chỉ đạo các huyện, các lâm trường xây
dựng bộ phận chuyên trách. Trong vòng 1 năm, chính thức giao đất,
khoán rừng cho từng hộ; cấp quyền sử dụng đất vào mục đích trồng rừng
phòng hộ kết hợp rừng kinh tế.
Từ đây, chúng tôi đề nghị mở rộng chương trình xóa đói giảm
nghèo ở miền núi thành chương trình làm giàu cho đồng bào miền núi, kết
hợp tái định cư của các công trình. Điều kiện làm giàu ở miền núi tốt
hơn ở đồng bằng. Theo báo cáo của Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông
thôn, đất rừng đầu hộ của đồng bào miền núi còn trên 4 ha. Tuy không
nhiều, nhưng vẫn gấp 3 lần ở đồng bằng; ở đây, thực hiện được đa canh,
đa con. Đặc biệt kết hợp tốt trồng rừng phòng hộ với rừng kinh tế. Lùi
về trước đã có mô hình tỉnh Tuyên Quang nhân dân ta tự trồng rừng, đảm
bảo nguyên liệu cho nhà máy Bãi Bằng. Vậy bây giờ có điều kiện hơn, tại
sao lại giành cho nước ngoài?
Đất đai là thứ nhạy cảm, muôn đời, vì hiện tại và tương lai của
nhân dân, hãy tính toán chặt chẽ từng tấc đất cho các mục đích cần sử
dụng. Trước mắt đề nghị Chính phủ cho đình chỉ ngay việc cho nước ngoài
thuê đất đầu nguồn dài hạn với diện tích lớn, dù có phải bồi thường cũng
được, để tránh thảm họa cho dân cho nước.
Hà Nội, ngày 22 tháng 1 năm 2010
Đồng Sĩ Nguyên – Nguyễn Trọng Vĩnh

Đăng bởi bxvnpost on 13/02/2010
Hà Văn Thịnh – Đại
học Khoa học Huế
“Không ai có thể “hốt” NGÀY MAI của dân tộc Việt Nam”,
câu nói đó của bạn Hà Văn Thịnh trong bài viết dưới đây là một lời
khẳng định tuyệt đối đúng không chỉ với trang mạng Bauxite Việt Nam,
trước hết là tuyệt đối đúng với tương lai vững chắc của dân tộc chúng ta
– một dân tộc đã từng được thử lửa trong chiều dài hàng nghìn năm chống
đô hộ phương Bắc mà La Thành, trong bài viết Bauxite phép thử của tinh
thần quốc gia Việt đăng trên trang mạng Talawas ngày 7-5-2009 và đăng
lại trên BVN ít ngày sau đó, đã đề cập tới.
Nhân bạn Hà Văn Thịnh nêu tấm gương dùng internet bày tỏ quan điểm
yêu nước của hai vị tướng Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh, người
viết mấy lời này cũng xin được nói lời cám ơn chân tình đến hai ông, là
hai trong không ít bậc lão thành cách mạng cũng như đông đảo bạn bè khắp
bốn phương đã liên tục thăm hỏi với tấm lòng âu lo cho tôi trong suốt
những ngày tôi bận rộn ở cơ quan an ninh từ 13-1-2010 đến 3-2-2010. Đặc
biệt, Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, ông Kim Sơn và ông Nguyễn Văn Bé đã
gọi điện hoặc đến gặp trực tiếp, căn dặn tôi hãy giữ vững khí tiết đến
giọt máu cuối cùng để giữ vững một trang mạng vốn đã đi vào lòng dân vì
nói lên tiếng nói xây dựng một đất nước phát triển bền vững và đúng
hướng, trong đó nhân dân được hưởng niềm hạnh phúc của lý tưởng dân chủ
và công bằng.
Hôm nay, tôi đã trở lại cuộc sống đời thường vẫn với tấm lòng
trinh bạch và phẩm chất vẹn nguyên của một công dân yêu nước, xin qua
đây gửi đến bạn bè cùng độc giả yêu quý lời tri ân sâu sắc, sau nữa là
lời chúc mừng một năm con hổ dồi dào sức hổ – cho dù số phận Bauxite
Việt Nam ra sao thì giữa giờ phút giao thoa năm cũ năm mới thiêng liêng
này vẫn chưa thể nói với quý bạn lời thông báo cuối cùng.
Nguyễn Huệ Chi
Ban biên tập Bauxite Việt Nam vừa đưa ra một đề tài thật hay: Bàn
về sự kiểm duyệt – hay còn gọi là, “nền văn hóa đà điểu rúc đầu vào
trong cát”, nhân việc Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên và Thiếu tướng Nguyễn
Trọng Vĩnh dùng internet để bày tỏ quan điểm. Tự nhiên, nhớ đến những
bài học lịch sử rồi suy ra rằng chuyện bịt miệng dân là điều không thể;
trừ phi…, những kẻ ngu dốt đến cùng cực mới không hiểu điều đó.
Một người bạn (tạm coi là bạn) có chức vụ khá cao khuyên tôi rằng
đừng viết cho Bauxite Việt Nam nữa vì “sắp hốt rồi”. Tôi ngỡ ngàng. Chí
ít, những điều tôi viết hay những điều mà người Bauxite đã và đang, sẽ
nói đều là vì sự tiến bộ của đất nước, vì sự mạnh giàu của dân tộc, vì
sự tươi sáng của ngày mai. Vậy, tại sao lại “hốt”? Không ai có thể “hốt”
Ngày Mai của dân tộc Việt Nam! Cho dẫu cách trình bày của tôi hay của
những người khác có điều gì đó không thỏa đáng lắm về mặt ngôn từ thì về
cơ bản, cái mục đích tốt là rõ ràng. Đất Nước như là mối tình đầu tiên
và duy nhất của một con người. Đó là “mối tình” đích thực không thể sẻ
chia. Càng nhiều sai lầm do “đất nước gây ra” (thực chất là do những
người nắm quyền điều hành) thì nỗi đau càng nhiều. Ai chẳng biết bởi yêu
nhiều nên đau đớn cũng nhiều! Ngòi bút của những nỗi đau từ trái tim và
sự “ích kỷ” không cùng ấy, ai có thể kiểm duyệt? Tức nước vỡ bờ là
nguyên tắc của mọi thời đại. Sự ngu xuẩn có thể lộng hành, bịt miệng sự
thật trong chốc lát của thời gian nhưng cuối cùng cũng không thể đảo
ngược được. Đó là chân lý vĩnh hằng.
Socrates (triết gia Hy Lạp, 469-399 tr. CN) cho rằng “Sự thật còn
quan trọng hơn cả sự sống”. Chính vì quan niệm như thế mà ông đã bị buộc
phải uống thuốc độc bởi lý do nói đúng, nói nhiều về cái đúng (!).
Trước khi chết, Socrates đã nói với học trò rằng hãy mua một con gà
trống to và béo để biếu và cảm ơn người đã chế thuốc độc vì đã tạo ra
thứ thuốc khiến ông chết mà không đau đớn gì nhiều lắm. Thì ra, vì sự
thật, con người có thể cảm ơn cả cái chết, nếu đó là điều cần thiết.
Hán Vũ Đế (trị vì từ 141-87 tr.CN) là một vị vua được ca ngợi
nhiều trong sử sách nhưng lại rất sợ những điều nói thật. Một trong các
nỗi sợ ấy được hiện thực hóa bằng cách ra lệnh thiến Tư Mã Thiên (145-90
tr.CN) bởi vì Tư Mã đã nói đúng rằng Lý Lăng không có tội trong chuyện
bại trận trước Hung Nô. Thế nhưng, Hán Vũ Đế cho rằng nói như thế là
ngầm chê bai Lý Quảng Lợi (anh vợ của Hán Vũ Đế). Xem ra, chê bai vua
hoặc người nhà của vua dốt nát, nhút nhát là điều không thể chấp nhận
trong bất kỳ thời đại nào của toàn bộ lịch sử phương Đông.
Một trong những điều “siêu giỏi” của Adolf Hitler là đã thành lập
“Ban Văn hóa Tư tưởng” trực thuộc Bộ Tuyên truyền của chế độ NAZI
(Nationalsozialismus = National Socialism = Chủ nghĩa xã hội quốc gia).
Đó là cái ban kiểm soát tư tưởng, ý kiến đầu tiên được thành lập trong
toàn bộ tiến trình lịch sử của loài người. Cái ban đó đứng trên luật
pháp và bất chấp luật pháp. Lý do giản dị lắm: Ban đó nói sai tức là
sai, nói đúng, hiển nhiên là đúng. Còn vì sao đúng hay sai thì không cần
bàn. Nếu có bàn thì tất nhiên là sai. Khỏi phải nói sự nghiệt ngã khủng
khiếp mà Hitler đã đem đến cho người Đức nói riêng, cả châu Âu nói
chung. Tất cả mọi sự phản biện đều phải câm lặng. Dĩ nhiên, điều ngu
xuẩn mà Hitler muốn cưỡng đoạt lịch sử không thể kéo dài. Đế chế được
coi là hùng mạnh đó phải sụp đổ. Lý do càng giản dị hơn nữa: Không thể
bịt miệng được sự thật. Sự dối trá – được uyển ngữ hóa bằng cụm từ
“tuyên truyền” trở thành con dao hai lưỡi – đã là đúng và tốt đẹp thì
không cần tuyên truyền. Hữu xạ tự nhiên hương là điều người xưa nhắc đi
nhắc lại nhiều lần.
Ban Văn hóa Tư tưởng Trung ương (nay là Ban Tuyên giáo) của ta
hoàn toàn khác với Ban Văn hóa Tư tưởng của Hitler. Đó là điều chắc
chắn. Chắc chắn hơn nữa là mới đây, Thứ trưởng Bộ Công an Nguyễn Văn
Hưởng khẳng định rằng từ trước tới nay chưa có ai bị nhà nước bắt vì bất
đồng chính kiến (Vietnamnet, 10.2.2010). Càng tin tưởng thêm khi Trung
tướng Đồng Sĩ Nguyên (vị anh hùng của đường mòn Hồ Chí Minh huyền thoại)
và Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh (nguyên Chính ủy Quân khu IV miền Bắc
trước 1975 và là cựu Đại sứ Việt Nam tại Bắc Kinh giai đoạn 1974 -1989)
cho rằng bày tỏ ý kiến khác chiều là điều cần thiết.
Một đất nước có “độc lập, tự do, hạnh phúc” cho phép người dân tin
tưởng tuyệt đối rằng mình có thể tự do (có quyền) nói ra những điều
mình nghĩ và, nếu sai, Nhà nước sẽ góp ý, bổ sung là chuyện bình thường.
Chính vì lẽ đó, chúng ta có quyền tin tưởng rằng sự kiểm duyệt ghê gớm
nào đó chỉ là sự hù dọa của “một số”, “một bộ phận” cá nhân mà thôi. Một
số đó chỉ là con sâu làm rầu nồi canh vì bản chất của chế độ ta hiện
nay là của dân, do dân, vì dân (câu nói nguyên văn của Abraham Lincohn
tháng 9.1863: of the people, by the people, for the people).
Huế, 29 Tết, 12.2.2010
HVT
HT Mạng Bauxite Việt Nam biên tập
Nga cảnh báo "rau bẩn" do
người Trung
Quốc trồng
Mỹ
chuẩn bị gia tăng áp lực
lên đồng NDT Vitinfo
Tàu chiến
Mỹ thăm Campuchia Vitinfo
Cảnh
báo về các dự án cho thuê rừng
'Trách
nhiệm là phải lên tiếng'
|
Nguyễn Quốc Minh |